“TÔI BIẾT RỒI!” – CÂU NÓI THẤT BẠI NHẤT MỌI THỜI ĐẠI TỪ CHỐI CƠ HỘI HỌC HỎI BẰNG CÂU NÓI: “TÔI BIẾT RỒI!”.
Chúng ta thường từ chối cơ hội được học hỏi những điều mới bằng câu nói: “tôi biết rồi!”. Trong khi họ không chứng minh được điều gì, không chứng minh được rằng họ giỏi hơn người khác bằng câu nói "tôi biết rồi" nhẵng xịt mà thay vào đó, họ lại tự tước bỏ đi cái quyền được học hỏi và lòng khiêm tốn. Những người hiểu biết thật sự, họ không bao giờ nói ra câu ấy, bởi họ biết họ có thể học được điều gì từ những điều cũ, và nếu không thì họ cũng biết bổ sung hiểu biết của mình một cách khiêm tốn hơn.
NIỀM TIN TUYỆT ĐỐI VÀO NHỮNG GÌ ĐÃ THẤY
Chúng ta thường có niềm tin tuyệt đối vào những gì chúng ta đã thấy và luôn tỏ ra nghi ngờ trước những điều mà chúng ta mới được nghe đến. Thế giới này thay đổi mỗi ngày, có nhiều điều mà chúng ta thấy ngày hôm nay chưa hẳn đã là chân lý của ngày mai, vậy nên hãy dẹp bỏ cái tôi của mình đi và biết lắng nghe trước thay vì chốt hạ một câu: “tôi biết rồi!”. Cuộc nói chuyện của bạn chấm dứt và thế là bạn mất đi cơ hội được bàn luận, được phân tích, được học hỏi một điều gì đó.
KHÔNG THẤY ĐƯỢC TẤT CẢ CÁC KHÍA CẠNH CỦA MỘT VẤN ĐỀ
Người khác sẽ chẳng muốn chia sẻ điều gì mới mẻ với một người “đã biết rồi” và cuối cùng bạn cũng chỉ dừng lại ở những điều bạn đã biết. Chúng ta đâu phải lúc nào cũng thấy hết được tất cả các khía cạnh của một vấn đề đâu. Các bạn muốn chứng minh điều gì vậy những người trẻ? Rằng bạn hiểu biết? Bạn là những người tài giỏi? Vậy hãy chứng minh điều đó sau khi bạn lắng nghe quan điểm của người khác rồi hãy bày tỏ suy nghĩ của bản thân, đó là phép lịch sự.
HỌC SUỐT ĐỜI
Chúng ta còn trẻ, chúng ta cần phải học nhiều và thậm trí là học suốt đời. Vậy bạn đừng có tin vào những gì mình đã được dạy để làm vũ khí khi bước vào đời, bạn sẽ bị loại ngay thôi nếu bạn không có một thái độ đúng đắn và lòng bao dung với cái mới. Người khôn là người biết im lặng đúng lúc và nói đúng chỗ, họ biết mình dừng lại ở chỗ nào và bước tiếp ở chỗ nào. Đừng tỏ ra mình là con người bảo thủ và cố gào thét rằng tôi biết hết tất cả mọi thứ, nên đừng nói cho tôi điều đó nữa “tôi biết rồi!”.